Wednesday 29 August 2007

Vài suy nghĩ xung quanh bài viết về "một chuyên viên tài chính"

Từ một bài báo trên BBC, một người bạn vốn từng quen biết nhân vật chính có bình luận một số điểm và tớ comment trên bình luận đó. Có điều comment hơi nhiều nên tiếc công :-D, copy về blog của mình, lol.

“Mình phải hiểu lợi ích của mình, đặt lợi ích của mình trên hết. Nếu mình chăm lo lợi ích của mình thì mình mới chăm lo lợi ích của công ty. Nếu mình không tôn trọng lợi ích của mình thì mình không tôn trọng lợi ích của công ty.” ===> Luận điểm này có thể gây phản ứng mạnh mẽ ở một số người, including em-trước-đây, nhưng em nghĩ bình luận riêng câu này thì hơi partial mà nên xét nó trong quan hệ với câu tiếp theo.

“Ở bên này mình làm việc cho hãng, hãng là của mình” ===> Em cho rằng một số người sẽ đồng ý với câu này và đồng ý với câu trên trong bối cảnh CÔNG TY ĐÓ ĐẢM BẢO TỐT QUYỀN LỢI CHO NGƯỜI LAO ĐỘNG mà điều này thì em cho rằng nhều cty nước ngoài làm được. Ví dụ em mà được ở lại, làm việc đúng giờ hành chính, có thu nhập khoảng £27K/năm (mới chỉ là mức trung bình thôi nhé) thì em cũng sẽ cảm thấy gắn bó với cty rồi. Xét cho cùng, ai cũng làm việc để sống nên nếu cty/hãng đảm bảo tốt cho cuộc sống thì tại sao lại ko gắn bó chứ? Cho nên câu nói của anh gì đó nên hiểu trong bối cảnh anh ấy được ống và làm việc một cách thoải mái nên cảm thấy lợi ích bản thân và lợi ích của hãng trong chừng mực nào đó khá đồng nhất.

“Nếu ở Việt Nam, thức đêm làm việc là bình thường. Bên này, chúng tôi chỉ làm việc cùng lắm đến 11h đêm.” ===> Cả chị và các commentator đều đồng ý, thì đây chính là một fact để thấy hãng đảm bảo cuộc sống nhân viên thế nào rồi. Em chỉ muốn bổ sung là ở VN, ngòai việc làm khuya, em còn phải làm việc T7, CN, đôi khi làm thêm nữa mà vẫn nghèo kiết xác theo đúng nghĩa đen luôn với tổng thu nhập khoảng 1 triệu 200 nghìn/tháng, đến khi được đi học thì bay cùng với một khoản nợ mà một năm sau em mới trả được.

“Mình phải cảm ơn những người giàu, vì họ là phần của xã hội. Người ta làm nhiều tiền cho họ thì họ đóng thuế cao, sử dụng dịch vụ, sử dụng nhân công. Nếu họ giỏi, họ cố gắng trở thành giàu có thì là điều tốt.” ===> Câu này diễn dạt lủng củng quá và again, nếu ko đặt trong bối cảnh cụ thể thì đọc thấy cũng ngang tai. Nhìn chung em đồng ý với ý kiến của H.Trinh nhưng H.Trinh có lẽ ko rõ rằng ở UK, người giàu đóng góp nhiều hơn cho xả hội rồi, dù họ có mốn hay ko vì UK áp dụng thuế theo mức thu nhập và thuế này lên rất cao đối với những người có thu nhập cao (chị V.Anh có lẽ nắm rõ hơn, cho em xin một vài con số nhé). Ngoài ra, do lối sống ko mang tính ki cóp, tiết kiệm nên tiền của người giàu vẫn được xoay vòng luôn và góp phần tạp nên sự thịnh vượng chung của xã hội. Ngoài ra (đây là điểm mà em mới nghĩ đến gần đây, có thể chưa thật chính xác), ở đây một số người dường như ko có thói quen để lại toàn bộ tài sản cho con cái nên một phần khá lớn tài sản cá nhân dần dần đi vào các tổ chức xã hội, từ thiện và đó cũng góp lại cho những ngừoi ở điều kiện khó khăn hơn.

Về cách chị diễn giải vấn đề qua bóc lột thì phụ thuộc quan điểm cá nhân rất nhiều. Em không cảm thấy em bị bóc lột, cho dù chị luôn khẳng định là em bị. Em được hưởng HB như SV châu Âu, thậm chí còn hơn họ một chút và HB đó đủ để em sống như một SV châu Âu. Cái khó là em đến từ một nước châu Á nên phải sống theo kiểu SV châu Á. Và cuộc sống đó đã tốt hơn rất nhiều so với cuộc sống của em ở nhà rồi cho dù ở đây em làm việc ít vất vả hơn ở nhà nhiều. Chị lập luận là ko được so sánh trực tiếp như thế mà phải so sánh mức mà lao động em làm ra với mức lương họ trả (trong trường hợp này là HB của em) thì cũng đúng nhưng như em nói ở trên, đó cũng là mức lương họ trả cho mọi SV châu Âu khác nên ko thể nói họ bóc lột em được. Ngoài ra, cùng làm việc ở mức độ như nhau nhưng ở đây, do họ tổ chức xã hội tốt hơn nên năng suất của người LĐ tốt hơn, làm ra nhiều của cải hơn ở nhà mình thì họ CÓ QUYỀN lấy đi một phần số thặng dư chứ, miễn là họ trả cho mình nhiều hơn mức mình nhận được ở nhà và mức đó đủ cho mình sống khá tốt - như đang xảy ra với em.

(Hơi dài nhưng đang mạch, lảm nhảm tiếp :-D)

Vấn đề bóc lột có lẽ nên được nhìn nhận lại một cách bình tĩnh hơn, nhất là trong bối cảnh xã hội hiện đại. Em có một câu hỏi hồi năm 1997, học Triết năm thứ nhất ĐH mà giáo viên ko trả lời được, định raise lên chỗ nào đó mà chưa có dịp, nhân tện post lên đây vậy.

Theo lý thuyết của Mác, CNTB bóc lột thông qua giá trị thặng dư: Từ công thức T' = T + m trong đó T là tiền đầu tư, T' là tền thu được, m là giá trị thặng dư mà ngừoi lao động làm ra. Mác nói CNTB bóc lột bằng cách lấy hết giá trị thặng dư này. Ngày đó em hỏi thế nếu nhà TB chia đôi giá trị tặng dư đó cho ngừoi LĐ một nửa, họ giữ một nửa (có thể họ giữ nửa to hơn) thì quan niệm bóc lột như thế nào? Giáo viên của em ko trả lời được câu này.

Đến giờ em vẫn nghĩ thế! Nhất là trong XH đã phát triển của họ, nhờ tổ chức tốt, áp dụng KHKT hiệu quả nên giá trị thặng dư cao => Cho dù họ vẫn giữ phần lớn thặng dư nhưng phần chia cho ngời LĐ cũng đủ để ngừoi LĐ sống tốt thì sao, nên nhìn nhận là bóc lột hay ko? Em cho rằng đây là điều đang xảy ra và là đều có thể chấp nhận được. Nói một cách đơn giản là người có của, kẻ có công thì chia đôi lợi nhuận. Nếu cứ stick mãi với CNTB thuở ban đầu thì cứ thử nghĩ có một thằng đen sì ở châu Phi sang bảo mình là cụ tổ mình từng bóc lột đất nước nó, giờ nó đòi mình trả giá thì mình trả cách nào?!

"...Có điều họ đừng có chiếm dụng tiền của nhà nước của chúng ta là được." ==> Đây là câu của chị nhưng em thấy nên thay chữ "họ" bằng cụm "các quan của ta" thì đúng thực tế hơn đấy. Họ (và ai cũng thế) đầu tư để sinh lợi. Chỉ có các quan của ta mới lấy công làm tư thôi!!!

Thơ tặng những người đang buồn chán, thất vọng, sờ-trét...

Dạo này thấy dân tình một số người (including mình :-D) đôi khi có vẻ bức xúc/chán nản/thất vọng/... quá, post bài này lên để tặng tất cả, mong góp phần mang lại một lạc quan nào đó. Bài thơ này đọc được trong sổ thơ của một cô em gái hồi ĐH. Vì là post tặng nên tớ gõ tòan bộ vào chứ ko phải google rồi copy/paste đâu nhá.


Không đề

(Xin lỗi vì ko nhớ tên tác giả)


Bạn hãy đập chiếc ly này xuống đất
Cũng rẻ thôi mà nghe cũng vui tai
Hãy phong phanh tê tái cúc không cài
Vung chân đá hòn sỏi văng khô khốc

Đây tường gạch hãy đấm vào cồng cộc
Cuốn sách kia hãy ném - loạt xoạt bay
Bạn sẽ như một đứa trẻ thơ ngây
Giống thuở xưa ai cũng từng biết dỗi

Nhịn một bữa, giam mình trong phòng tối
Hay lầm lì nồi uống gió bờ sông
Ở chốn này vắng lặng chẳng ai trông
Bạn cứ việc tha hồ mà gào thét

Bạn dậm chân, bạn nghiến răng kèn kẹt
Chạy cuồng điên rồi lăm xuống cỏ mềm
Con cào cào nấp dưới cỏ nhìn lên...

Bạn cười khẩy, cười gằn hay cười nhạt
Cừoi nhọc nhằn hay nhếch môi chua chát
Sẽ thấy mình thêm một chút phong sương
Mà nếu không cứ khóc thật bình thường
Chả có ai lại chưa từng phải khóc

Như người ốm cất tiếng rên khó nhọc
Nước mắt rồi dần rửa sạch nỗi đau
Cứ buồn đi nào ai cấm được nhau
Cũng chẳng ai hởng thanh bình mãi mãi

Thì bạn hỡi giận dữ đi đừng ngại
Nhưng bạn ơi đừng vội chán cuộc đời
Con sáo non đang tập nói: "Bạn ơi..."

My PersonalDNA - Khá chính xác

You are an Inventor

· Your imagination, self-reliance, openness to new things, and appreciation for utility combine to make you an INVENTOR.

· You have the confidence to make your visions into reality, and you are willing to consider many alternatives to get that done.

· The full spectrum of possibilities in the world intrigues you—you're not limited by pre-conceived notions of how things should be.

· Problem-solving is a specialty of yours, owing to your persistence, curiosity, and understanding of how things work.

· Your vision allows you to identify what's missing from a given situation, and your creativity allows you to fill in the gaps.

· Your awareness of how things function gives you the ability to come up with new uses for common objects.

· It is more interesting for you to pursue excitement than it is to get caught up in a routine.

· Although understanding details is not difficult for you, you specialize in seeing the bigger picture and don't get caught up in specifics.

· You tend to more proactive than reactive—you don't just wait for things to come to you.

· You're not afraid to let your emotions guide you, and you're generally considerate of others' feelings as well.

· Never one to be found in chic boutiques or trendy clothing stores, you take an extremely practical approach to getting dressed.

· The control you feel over your life is empowering to you-- you believe in your abilities and acknowledge your shortcomings. Explanations of the world that focus on destiny or fate don't really interest you. You take responsibility for what goes wrong in your life, and also for what goes well.

If you want to be different:

· Try applying your creativity to more artistic arenas, and letting your imagination take less practical forms.

You are Faithful

· Your trust in others, respect for tradition, and caring nature make you FAITHFUL.

· Maintaining a few intimate relationships is more important to you than knowing a lot of people, and you share a lot with your close friends.

· Those who have managed to get close to you value your camaraderie, and they know that they can trust you with anything; you're a good listener.

· While you can usually see several sides of an argument, you often have a strong opinion as to which side is correct—the order of things is usually clear to you.

· Your perspective on the world is based on careful observation, and you know a lot about how people feel in—and react to—many situations.

· Your exploration of others' feelings has led you to believe that although people generally act appropriately, having clear social rules is very important to a functional society.

· Time alone for reflection is important to you—you are introspective and aware of your own feelings.

· Faithful is as faithful does—you expect those with whom you are close to be loyal to you, and you take betrayal of your trust very seriously.

If you want to be different:

· Some of the alternate perspectives that you understand may have more value than you give them credit for—keep in mind that right and wrong aren't always so clear-cut.

· While you are able to reap the benefits of your time alone, and may see interacting with a lot of people as more tiring than exciting, remember that there is a lot to be learned from experiencing things and not just reflecting on them.

Glossary of Traits

This chart shows thirteen personality traits. Each bar indicates the percentage of test takers who entered a lower value for that trait than you did. For example, if Confidence is at 80, that means that 80% of people entered lower values for confidence questions than you did. Based on a sample of 30,000 users. Click here to learn more about the traits.

Saturday 25 August 2007

Đọc "Oxford thương yêu" của Dương Thụy...

Nghe tiếng tăm của Dương Thụy và "Oxford thương yêu" cũng khá lâu rồi mà gần đây mới được đọc. Đọc sách giấy hẳn hoi. Sách do một người bạn tặng một người bạn đi du học (không phải tôi :-D) với lời đề tặng đại khái chúc bạn mình thành công như cô gái trong truyện. Cầm lên đọc vội, được tầm 10 trang, muốn quăng đi!!! Chỉ qua tầm 10 trang mà tôi nhận thấy nhân vật trong truyện ko chân thật, cảm xúc giả dối và hơi hèn hạ.

Mở đầu, nhân vật chính được mô tả như một cô gái có cá tính và có ý chí, nghị lực, đồng thời có cả khả năng nữa. Do gia đình ko đủ điều kiện nên cô gái quyết tâm phấn đấu để kiếm được học bổng đi du học và nhờ nỗ lực tuyệt vời của bản thân, cô đã đạt được điều đó. Thật tuyệt!!! Nhưng chỉ vì sang muộn 10 ngày, cô bị dọa là có thể ko hòan thành khóa master trong 1 năm, thế là cô lăn ra than vãn với hết người nọ đến ngừơi kia - dù mới quen hay đã thân, rồi cô lo ngày lo đêm để mãi mới ra được quyết định là sẽ cố làm trong 1 năm thôi. Đây là tâm lý ko phù hợp vì một người đã có khả năng và ý chỉ như mô tả trên đầu thì phải đi ngay đến quyết định hòan thàn trong 1 năm ngay lập tức. Chậm 10 ngày đâu có gì là ghê gớm, quá đáng đâu mà làm ra vẻ khó khăn lắm. Lưu ý rằng dù vậy, cô gái vẫn đi bar, đi pub, dạo chơi, rồi đi chơi Noel bên Pháp tùm lum. Ở UK, học master ở đâu cũng học trong 1 năm hết, chẳng lẽ chỉ riêng Oxford có một chương trình riêng mà chậm 10 ngày là SV coi như tuyệt vọng sao? Nên nhớ, học có 1 năm nhưng ở đây, nghỉ Noel 1 tháng, Easter 1 tháng, quá đủ để bù lại 10 ngày nếu như cô gái đó thực sự như cô ta được mô tả ở đầu truyện.

Thứ hai, động một tí là là cô gái giở võ "Tôi ở VN, ai dạy cho tôi những điều đó" - ko chỉ là suy nghĩ mà thể hiện ra lời nói, ánh mắt!! Đây là một tâm lý hơi hèn và again, giải dối. Vì cô đã xác định và cố gắng bao nhiêu năm trời để đi học ở Anh, vậy cô bắt buộc phải có một background nhất định về giáo dục Anh và các phương pháp làm việc ở đó. Tất nhiên, khi đối diện với thực tế sẽ khó khăn hơn, nhưng một người dù chỉ bình thường thôi cũng sẽ tự hỏi mình câu đó thôi và tìm cách phấn đấu, khắc phục để vượt lên. Biết bao người đã và đang làm như vậy một cách âm thầm và cố gắng, nhưng chả mấy ai lúc nào cũng sẵng sàng ca thán trước mặt người nước ngòai như cô gái tuyệt vời trong truyện.

Thứ ba, giả dối ngay trong cuộc sống hàng ngày. Bày trò ăn vạ anh chàng Bồ Đào Nha học giỏi nhưng ngố tàu về chuyện yêu đương. Cái hình ảnh cô vờ vịt giận dỗi để anh chàng bỏ về rồi nhảy vọt lên như con mèo để ngó xem anh chàng về thật chưa khiến tôi ghét ko thể chấp nhận được. Chả lẽ đây là tâm lý phổ biến của con gái hay sao? Rồi đến vụ qua nhà anh chàng đó chơi, ăn xong cô ta giả vờ xin rửa bát rồi vụt hớn hở khi anh chàng ngố bảo để anh tự làm. Ờ, một người con gái VN giỏi giang, ý chí đến thế mà lại cư xử vậy sao? Ở phương Tây, nấu cơm rửa bát ko phải trách nhiệm của giới nữ mà nhìn chung là bình đẳng nên để anh chàng kia rửa bát cũng chả sao, nhưng việc gì cô nàng phải vờ vịt là muốn làm như thế, làm thì làm mà ko thì thôi, có gì ghê gớm đâu mà phải áp dụng cái thủ thuật tẹp nhẹp ra làm gì? Sau đó, khi đã khiến anh chàng bị trói rồi, cô sang Bồ chơi thì được mẹ chàng khuyên là nên học nấu món gì đó (tôi quên tên) , cô nàng bật ngay lập tức như quả bóng cao su "Để anh ấy tự nấu sẽ ngon hơn". Ôi chà, cái truyền thống của một người phụ nữ Việt Nam giỏi giang và đảm đang biến đi đâu mất rồi?

Tôi đã nghĩ mình mới đọc ít thì ko thể hiểu hết nên cố cầm sách lên đọc tiếp và cuối cùng đành chịu bỏ dở ở khỏang 1/2 vì ko chịu nổi một con người như vậy, đành lật giở từng đọan để chiêm ngưỡng sự thành công của cô bạn. Và cái ấn tượng cuối cùng là câu hỏi của cô khi biết chồng (là anh chàng Bồ dại gái) quyết định sang VN làm việc để được gần cô và tạo điều kiện cho cô: "Tại sao anh lại sang VN, tại sao anh lại từ bỏ công việc rất tốt ở Mỹ để qua đất nước VN chứ...?". Tự ti, hèn hạ và giả dối - đó là những gì diễn đạt chính xác cho câu nói này.

Tôi ko hiểu câu chuyện và cô gái cuốn hút người đọc ở chỗ nào? Có lẽ việc mô tả cuộc sống và học tập trong môi trường nước ngòai cộng thêm chút tâm lý yêu đương Tây - Ta hấp dẫn đối với các bạn chăng, nhất là những bạn chưa có dịp đi ra ngòai. Nhưng tôi quả thực ko mong muốn bất cứ ai thành công theo cách và tính cách của cô gái trong truyện.

Mà xét cho cùng, cô gái cũng thành công đấy nhỉ: Hòan thành master trong vòng có 1 năm (mỗi năm hàng triệu SV ở Anh làm điều này) + có việc tốt và kiếm được chồng là người yêu, chiều cô hết lòng. Nhưng thành công theo cá tính đó...

Tuesday 14 August 2007

La Paloma - No More ;-)

Felt uncomfortable then tried to google an English lyric of La Paloma and came to Wikipedia.

Belows are some of what is written about La Paloma on Wiki:

"La Paloma" is one of the most popular songs ever written, having been produced and reinterpreted in diverse cultures, settings, arrangements, and recordings over the last 140 years.

The song was composed and written by Sebastián Iradier (later Yradier) after he visited Cuba in 1861. The first line of the original song is "Cuando salí de la Habana, válgame Dios!" Iradier may have composed "La Paloma" around 1863, just two years before he died in Spain in obscurity, never to learn how popular his song would become.

The influence of the local Cuban habanera gives the song its characteristic and distinctive rhythm. Very quickly “La Paloma” became popular in Mexico, and soon spread around the world. In many places, including Mexico, Spain, Hawaii, Germany, Romania and Zanzibar, it gained the status of a quasi folk song. Over the years the popularity of "La Paloma" has surged and receded periodically, but never subsided. It may be considered one of the first universal popular hits and has appealed to artists of diverse musical backgrounds.

Guinness World Records lists Yesterday by the Beatles as the most recorded song with apparently about 1,600 recordings.[2] It has been suggested that “La Paloma” has more than 2,000,[3] perhaps even more than 5,000 recordings.[4]

The song has been performed by more than 50 notable artists. It's also played in 15 movies. A documentary film on the song is expected to be released 2007: “La Paloma”[6]


And much more...

Here we enjoy a sweet perfomance by Evis Presley who sang an English adaptation. It's noted that this version misses a paragraph comparing to the one performed by Julio Iglesias.


No More

Elvis presley
Album: Blue Hawaii


No more do I see the starlight caress your hair
No more feel the tender kisses we used to share
I close my eyes and clearly my heart remembers
A thousand good-byes could never put out the embers

Darling I love you so and my heart forever
Will belong to the memory of the love that we knew before
Please come back to my arms, we belong together
Come to me let's be sweethearts again and then let us part no more.

No more do I feel the touch of your hand on mine
No more see the lovelight making your dark eyes shine
Oh how I wish I never had caused you sorrow
But don't ever say for us there is no tomorrow

Darling I love you so and my heart forever
Will belong to the memory of the love that we knew before
Please come back to my arms, we belong together
Come to me let's be sweethearts again and then let us part no more.



Thursday 9 August 2007

Giải trí tí: La Paloma by Julio Iglesias

Đợt này mệt mỏi quá, tạm dừng suy nghĩ và phân tích, giải trí chút nào.

La Paloma - Một trong những ca khúc có giai điệu dễ làm say lòng người nghe nhất.

Julio Iglesias - Một trong những giọng ca ngọt ngào nhất.

La Paloma

Una cancin me recuerda
aquel ayer
cuando se march en silencio
un atardecer
se fu con su canto triste a
otro lugar
dej como compaera
mi soledad
Una paloma blanca me canta
al alba
viejas melancolias, cosas
del alma
llegan con el silencio de
la maana
y cuando salgo a verla, vuela
a su casa
Donde va que mi voz
ya no quiere escuchar
donde va que mi vida
se apaga
si junto a mi no esta
Si quisiera volver
yo la iria a esperar
cada dia cada madrugada
para quererla mas

Get this widget | Share | Track details

Chắc phải học tiếng Tây Ban Nha, ít nhất để hát được bài này mới cam lòng .

Tuesday 7 August 2007

Hiệp hội thép Việt Nam trước nguy cơ Trung Quốc xâm lăng, lại bị đâm sau lưng - Vài suy nghĩ

Vừa dịch xong bài Hiệp hội thép Việt Nam (VSA) báo cáo xin ý kiến Thủ tướng về việc Cty thép Việt - Ý (VISCO) nhập hàng Tàu, dán nhãn Việt bán kiếm lời, có vài suy nghĩ.

Tóm tắt vụ việc:

  • Bọn Tàu đang thừa thép nên định hướng đẩy sang các nước lân cận, vừa tẩy hàng, vừa chiếm thị trường. Do vậy, chúng nó giảm thuế xuất khẩu sản phẩm thép nhưng lại tăng thuế xuất khẩu phôi thép => Bọn nào nhập sản phẩm của nó về bán thì có lợi ngay, còn nếu nhập phôi về sản xuất để bán thì bị giảm tính cạnh tranh nghiêm trọng.
  • Động thái này khiến một số cty trong nước ko sản xuất thép cuộn nữa mà đi nhập thép cuộn Tàu về bán do thép cuộn ko có (hay dễ làm giả, vì trong bài viết ko nói rõ) mục ghi rõ xuất xứ.
  • Có điều với thép cây, do phải ghi rõ xuất xứ nên ko chơi theo kiểu này được. Ngòai ra, dân ta ko tín nhiệm hàng Tàu lắm, nhất là mảng sắt thép. Chớp thời cơ, VISCO (ngày xưa làm nhà, mình mua của bọn này nhiều phết ) ký ngay một hợp đòng với 1 cty Tàu để bọn Tàu sản xuất hộ 5,000 tấn thép C3 (thực chất chắc bọn Tàu cứ việc gom hàng ế trong nước mà tống sang), rồi vác về dán nhãn VISCO vào để bán.
  • Vụ này làm giàu cho VISCO , làm giàu cho bọn Tàu nhưng badly affect các cty sản xuất nội địa, cả trước mắt cũng như lâu dài. VSA ứ làm gì được VISCO bèn gửi công văn xin một cơ số cơ quan như Bộ Công nghiệp, Bộ Thương mại, Bộ KHCN, Phòng Công nghiệp và Thương mại, Cơ quan quản lý quyền sở hữu trí tuệ, Cục cạnh tranh, vv và vv nhưng mãi chả có bác nào thèm hồi âm . Bí quá, VISCO trình Thủ tướng để nhờ ngài chỉ đạo can thiệp và bảo vệ sản xuất thép trong nước kẻo sự việc kiểu này có thể lây san các ngành may mặ, vải sợ, len dạ khác nữa....

Một vài nhận xét:

  • VISCO chơi xấu ? Okay, ta đã gia nhập WTO là phải cấp nhận luật chơi quốc tế. Bọn Tàu nó làm thế là chơi bẩn nhưng việc một cty trong nước tận dụng điều đó để thu lợi mà ko phạm luật là một việc phải chấp nhận, ko thể hơi một tí là kêu gọi Nhà nước bảo hộ, bảo vệ được - Vụ tôm cá là ấm gương tày liếp rồi, gần đây lại còn gia dày, hàng may mặc nữa, cứ trông vào bảo hộ nhà nước thì ko sao chơi trên trường quốc tế được.
  • Nhưng VSA chỉ ra được là VISCO phạm luật ! Anh này khi vác thép Tàu về chỉ dán nhãn hàng Tàu cho cả bó, sau đó về rút từng cây ra trộn lẫn với hàng của anh ấy sản xất để bán. Nếu như VISCO vi phạm như vậy thì các cơ quan có thẩm quyền phải tiếp nhận ý kiến của VSA và thẩm tra ngay để xử lý phù hợp. Đằng này, VSA đợi dài cổ mà không có bất cứ phản hồi nào nên đành báo lên Thủ tướng . Có vẻ như "im lặng" là một thói quen cố hữu của một bộ phận cơ quan nào đó thì phải.
  • Quay lại việc VISCO chơi xấu. VISCO là một thành viên của VSA, đánh quả lẻ như thế là hại đến mếng cơm manh áo của tòan bộ thành viên còn lại. Tất cả đều rất bất bình nhưng không làm gì được VISCO cả, đành báo cáo lên trên, lên trên nữa. Thiết nghĩ, một Hiệp hội lập ra là để bảo vệ quyền lợi chung, do đó phải có quy định rõ ràng để gắn kết lợi ích với nhau khiến cho các thành viên phải tuân thủ luật chung, anh nào tự tách ra là bị thiệt. Ở đây có thể thấy rõ quy định gắn kết của VSA lỏng lẻo nên chả ai làm gì được VISCO, VISCO ăn mảnh tức là tự xa rời VSA mà chảng bị thiệt thòi gì lại còn có lợi. Rõ ràng, VSA ko tự chứng tỏ được mình là một cơ chế hiệu quả trong việc duy trì quyền lợi và nghĩa vụ chung . Nếu thực sự mạnh, VSA với toàn bộ thành viên còn lại có thể tự tổ chức các hình thức phạt VISCO để VISCO ko dám chơi trò ấy nữa.
  • Cũng trong quan hệ VSA – VISCO nhưng xét về khía cạnh tinh thần, có vẻ như bản tính người Việt ta thể hiện khá rõ: Không đòan kết và tham lợi trước mắt. Bọn Tàu giăng mồi đó, VSA nhìn rõ ảnh hưởng xấu tới đại cục, chắc VISCO cũng ko đến nỗi ko thấy, nhưng VISCO vẫn nhảy vào xực, còn VSA thì đứng kêu trời. Tại sao dân Việt ko thể đòan kết khi ko có chiến tranh nhỉ ?

Giải pháp [không tưởng ]:

  • VSA đòan kết, ko cty nào tách ra ăn mảnh, tìm nguồn phôi khác thay cho phôi Tàu, ko nhập hàng Tàu để tiếp tục duy trì sự phát triển của ngành thép trong nước.
  • Mặt khác, phải ngồi lại tìm ra các giải pháp để nâng cao hiệu quả sản xuất và hạn giá thành để tăng sức cạnh tranh. Ko biết làm sao mà bọn Tàu hay bán hàng rẻ thế ko biết? Muốn đi ra thì ta phải tự nâng mình chứ ko thể bằng cách tránh địch được.

* Note: Tất cả là quan điểm cá nhân, ko có background về kinh tế, thị trường nên có thể có nhiều điểm ngây ngô. Ai cừoi thì cứ thỏai mái, nhưng cười to quá vợ tỉnh dậy véo tai cho thì đừng trách ngừơi viết.

Sunday 5 August 2007

Đã xem Harry Potter and the Order of Phoenix :-)

HP5

Đã qua hơn 2 tuần, rủ mãi mà chả có ai chịu đi xem phim này mới cáu chứ , lại còn có kẻ dám ra vẻ người lớn ko xem phim trẻ con, hừm hừm . Giá như ở VN thì chả phải lo, thế nào cũng có người đi xem cùng ngay . Đành đi xem 1 mình vậy. Được cái trong rạp cũng nhiều người đi xem 1 mình phết, chắc là cùng cảnh ngộ.

Phim dựng khá hấp dẫn, diễn biến nhanh và tạo được kịch tính. Hình ảnh đẹp, các cảnh chiến đấu khá công phu với âm thanh hoành tráng - nhất là đoạn Dumbledore chiến đấu với Voldermort và nhóm Harry - Hermione - Ron - Nevil - Luna - Ginny chiến đấu với đội tử thần thực tử do Lucious Malfoy dẫn đầu. Nhân vật mới Luna Lovegood khá đạt nhưng sẽ tốt hơn nếu như nhanh nhẹn thêm 1 tí. Cho Chang tự nhiên trở nên e lệ rụt rè quá, ko thật phù hợp với phong cách của một tay Tầm thủ như mô tả trong truyện. Hình ảnh giám ngục lần này ko hay bằng ở những phần trước - phần này giám ngục nhìn rõ ràng quá. Đoạn dựng liên quan đến cậu em Gwap của Hagrid hơi thôi kệch, thiếu sự công phu. Hình ảnh Sirius nói chuyện thông qua bếp lửa ko hay bằng trong phần trước.

Một số lỗi nghiêm trọng:
  1. Cái tên Voldermort được Sirius nhắc đến rất nhiều trong thời gian Christmas ở trang trại Hang Sóc nhưng chả ai có phản ứng gì cả.
  2. Chỉ những ai đã từng chứng kiến cái chết như Harry, Luna mới có thể nhìn thấy những con Thestral nhưng trong đoạn mà cả nhóm cưỡi Thestral bay về London thì dường như tất cả nhóm đều nhìn loài vật này.
  3. Lỗi cực lớn - tất nhiên là do đạo diễn: Nhân vật phản bộ nhóm DA, báo cho Umbridges để đột nhập Phòng yêu cầu lại là Cho Chang (trong phim dựng có vẻ như bị ép buộc chỉ). Đây là điểm ko thể chấp nhận được vì thứ nhất, trong truyện là 1 người bạn của Cho làm việc này chứ ko phải cô bé. Thứ hai, Cho Chang xinh xắn và giỏi giang thế thì nhất định phải có khí phách, hơn nữa lại vừa trải qua những thời điểm so romantic với Harry thì ko thể phù hợp cho việc bán đứng bạn bè ngay say đó. Chắc đạo diễn cbị cho việc Harry chuyển sang khoái Ginny ở phần tới nhưng mà theo cách đó thì ko công bằng. Hết sức ko hài lòng với chi tiết này !!!
Đánh giá chung: 7.5/10

Quên, các diễn viên lớn cả mất rồi, chắc đạo diễn phải xúc tiến làm phần 6 và phần 7 thật nhanh kẻo ko kịp .

Saturday 4 August 2007

Nhắn tin SMS miễn phí - hiện số người nhắn

Đã test và nhắn được về mobile ở Việt Nam và cho UK. Được 5 tin khi đăng ký và mỗi ngày thêm 2 tin (ko biết nó có cộng dồn nếu mình ko dùng hay ko vì vừa đăng ký xong, nhưng chắc là có cộng).

Cần có mobile để nhận mã kích hoạt. Nhập số mobile theo định dạng quốc tế, ví dụ số 0912.425.313 thì nhập vào là 84912425313.

Điểm hay của dịch vụ này so với các dịch vụ nhắn tin miễn phí khác trên net là bên người nhận sẽ hiển thị đúng số mobile của người gửi. Nói cách khác, đói với người nhận thì đó là 1 tin nhắn bình thường, ko khác gì so với tin nhắn từ mobile người gửi cả.

Đăng ký tại đây:

http://www.romsms.com/?refid=WBA1ocoe


Đăng ký xong gửi tin cho tớ nhé .

Cập nhật:

  • Dường như trang chủ là giao diện tiếng Ý hay Đức gì đó. Để chuyển sang giao diện tiếng Anh bấm vào hình lá cờ Anh ở góc trên bên phải (có 2 lá cờ thì bấm vào cái bên trái).
  • Sau đó bấm vào chữ "Create an account" và điền các thông tin đăng ký. Các thông tin có thể điền linh tinh, riêng số mobile phải điền đúng để còn nhận mật khẩu.
  • Sau khi điền xong đánh dấu ô "I accept ROMsms.com - Powered by Mdeck's terms&conditions*" và bấm vào nút "Create account" bên dưới.
  • Sau 1 khoảng thời gian (nhanh thì chỉ trong vòng 1 phút) sẽ có tin nhắn vào mobile cho biết mật khẩu đăng nhập. Người dùng sau đó đăng nhập bằng số mobile và mậy khẩu này. Sau khi đăng nhập lần đầu nên thay đổi sang một mật khẩu nào đó dễ nhớ.
  • Để gửi SMS bấm vào chữ "Quick SMS", để quản lý sổ địa chỉ bấm vào chữ "Manage Contacts", etc.
Chúc vui vẻ.

Cập nhật tiếp (4/8/07):

Sau khi đăng ký và log in, bấm vào chữ "Win credits", bạn sẽ thấy 1 link. Gửi link này cho bạn bè của bạn để đăng ký. Với mỗi người đăng ký qua link của bạn, bạn sẽ được thêm 5 tin nhắn cho tài khoản của mình.

Lưu ý: Những ai có 2 SIM trở lên có thể dùng cách này để tự đăng ký cho các SIM từ thứ 2 trở đi bằng cách dùng link của SIM thứ nhất, khi đó với mỗi SIM bạn có thêm 10 tin nhắn.

Friday 3 August 2007

Thực trạng quảng cáo trên các website Việt nam thông qua một vài con số

Quảng cáo bằng hình ảnh và flash là một hình thức rất phổ biến trên internet. Tôi đã từng vô cùng khó chịu khi những ngày đầu đến với internet phải chịu những hình ảnh quảng cáo của Yahoo (ngày đó biết Yahoo là chính). Ngòai ra, ở Việt Nam, do tốc độ internet thấp nên việc đưa nhiều hình ảnh, flash vào trang web khiến cho trang web được tải về chậm hơn rất nhiều. Việc hình ảnh/âm thanh/video clip/flash làm chậm tốc độ tải trang web có thể nhận thấy thông qua thực tế rằng nhiều trang web hỗ trợ chế độ plaintext, tức là chỉ có văn bản mà thôi. Nếu làm một vài phép tính, người sử dụng cũng có thể tính được sự lãng phí băng thông internet cho số đồ họa quảng cáo này như sau:

- Một ký tự tiếng Việt mã hóa dạng Unicode UTF-8 (là chuẩn tiếng Việt phổ biến nhất trên internet) thì tốn mất từ 1 đến 4 byte => Tính trung bình là 2,5 byte . Do vậy một trang web tiếng Việt khỏang 12.000 ký tự (tôi lấy ngẫu nhiên trang này - khá dài so với thông thường) thì số băng thông cho tòan bộ text là 2,5*12.000 = 30.000 byte => Xấp xỉ 30 KB. Lưu ý rằng trang web lấy mẫu dài hơn các tin bài thông thường.
- Nếu bạn save 1 hình ảnh quảng cáo bất kỳ xuống, bạn sẽ thấy kích thước của nó trung bình vào khỏang 35 KB trở lên. Các file fash còn lớn hơn nữa vì bản cất chúng chứa nhều hình ảnh + mã lệnh để thay đổi luân phiên hình ảnh [ + nhạc nền].

Như vậy, nội dung thực sự của một trang web chiếm chưa đến 1/2 lượng dữ liệu mà máy tính phải tải về. Đây là sự lãng phí băng thông chung, đồng tời là thiệt thòi của người sử dụng - nhất là người sử dụng internet ở Việt Nam.

Tại sao lại "nhất là người sử dụng internet ở Việt Nam"? Bởi vì các trang web nước ngòai cũng có quảng cáo cơ mà??? Một câu hỏi rất tự nhiên và hợp lý. Thống kê của tôi dưới đây sẽ giải đáp câu hỏi này.

Tôi sử dụng trình duyệt Firefox và plug-in Adblock Plus (ABP) để đặt lọc, ngăn chặn hình ảnh và flash theo luật quy định tại trang http://easylist.adblockplus.org/adblock_rick752.txt (chủ yếu là chặn theo từ khóa) và một số luật do tôi đặt ra (chủ yếu là chặn theo đường dẫn file quảng cáo). Sau 3 tuần sử dụng bình thường, bảng kết quả số file bị chặn, sắp theo thứ tự tăng dần của 10 bộ lọc hiệu quả nhất như sau:

Đối với bộ lọc chuẩn đi kèm ABP:

Std Filter

Đối với bộ lọc do tôi thiết lập:

Mnl Filter

Dễ dàng nhận thấy vị trí "cao thủ nhất" của Việt Nam ta lớn gấp 6 lần thế giới và vị trí "thấp nhất" của ta (vị trí thư 9 ở bảng thứ 2 vì vị trí thứ 10 là của Baidu - hàng Tàu) gấp 3.5 lần thế giới!!!

Chưa hết, nếu khảo sát bảng thứ 2 kỹ hơn, bạn sẽ thấy quảng cáo từ 1 website xuất hiện nhều hơn 1 lần (do chúng được lưu ở các thư mục khác nhau trên máy chủ của website) nên nếu tính đúng thì giá trị và thứ tự sẽ như sau:

nhacso = 60.659 + 900 = 61.559
vietnamnet = 3.011 + 2.839 + 2.284 + 727 = 8.816
tuoitre = 3.930
songhuong = 1.793 + 354 = 2.147

Nên lưu ý rằng ở bảng thống kê thứ nhất, hình ảnh quảng cáo bị chặn theo từ khóa nên con số file bị chặn không đại diện cho 1 website mà là tích tụ của tất cả những website tôi đã duyệt qua có chứa ừ khóa đó trong đường dẫn. Rất có thể trong số file bị chặn đó có cả những file nằm trong các website Việt Nam mà tôi nêu trên.

Để bạn đọc đánh giá sát hơn kết quả khảo sát, dưới đây là danh sách các website mà tôi thường xuyên đọc (và đều đặt bộ lọc chống hình ảnh và flash quảng cáo):

tuoitre.com.vn
vnexpress.net
thanhnien.com.vn
dantri.com.vn
ttvnol.com.vn
vnn.vn
nhacso.net
bbc.co.uk/vietnamese
yahoo.co.uk
google.co.uk
flickr.com
ebay.co.uk
gumtree.com
projectw.org
gigapedia.org
ebooksclub.org
*.blogspot.com

Nhìn vào danh sách này cộng với các con số tống kê ở trên mới thấy (gần) hết mức độ ghê gớm mà "quảng cáo Việt" đang phát triển. Nó gần như là một sự đánh cắp thời gian và tiền bạc của người sử dụng internet vậy!!!

Luật CNTT đã ra đời nhưng lợi ích hợp pháp của một bộ phận rất lớn người sử dụng vẫn chưa được bảo vệ thích đáng - Hết thư rác, tin nhắn spam, giờ lại đến quảng cáo qua web.

Bực thật đấy!!!

Thursday 2 August 2007

Về xử phạt người đi xe gắn máy không đội mũ bảo hiểm - Xung quanh một cuộc trưng cầu


Hình trên là kết quả trưng cầu ý kiến về việc xử phạt ngưòi đi xe gắn máy ko đội mũ bảo hiểm. Hình ảnh được chụp tại trang vnexpress.net vào lúc 5h20 ngày 2/8/2007. Trưng cầu ý dân là một việc quan trọng, nên làm và nên dùng làm một cơ sở cho mọi quyết định có ảnh hưởng đến rộng rãi các thành phần trong xã hội. Tuy nhiên bên cạnh kết quả trưng cầu trên có một vài điểm đáng bàn.

Thứ nhất, với một vấn đề đã có quy phạm điều chỉnh VÀ quy phạm đó đang không nằm trong kế hoạch thay đổi như quy định về đội mũ bảo hiểm khi đi xe gắn máy thì không nên tổ chức trưng cầu ý kiến xử lý nữa. Một cuộc trưng cầu như vậy vô cùng hữu ích TRƯỚC khi quy chế được ban hành, nó cũng còn ý nghĩa khi cơ quan chủ quản muốn đánh giá tính hợp lý của quy định hiện thời để có sự điều chỉnh thích hợp nhưng nó ko có ý nghĩa lắm khi hai trường hợp trên ko xảy ra. Do vậy nếu tôi bỏ phiếu thì sẽ bỏ cho "Ý kiến khác" - làm theo quy định hiện hành, hy vọng những ngưòi bỏ cho "Ý kiến khác" có cùng suy nghĩ.

Vì quy định đã có rồi, ta sẽ giả thuyết rằng cuộc trưng cầu nhằm đánh giá quy định hiện có để phục vụ bước điều chỉnh nào đó. Trong trường hợp này, tôi bình luận từng lựa chọn thế này:

Về việc phạt tiền 100.000. Tôi ủng hộ việc phạt tiền (song ko hẳn đồng ý về con số) do nó đánh trực tiếp vào tình trạng tài chính, là lợi ích tức thời và rõ rệt với tuyệt đại đa số mọi người - trừ những người quá giàu, nên nó sẽ khiến người bị phạt phải lưu ý để tránh bị phạt tiếp. Tuy nhiên, theo hướng phạt tiền cần có sự điều chỉnh để những người tái phạm sẽ bị phạt nặng hơn. Nói cách khác, phạt phải theo chế độ luỹ tiến, lần sau nhiều hơn lần trước. Muốn như vậy cần có phương án ghi nhận số lần bị phạt mà cách thuận lợi hơn cả có lẽ là bấm bằng lái ==> . Theo cách này thì lần đầu vi phạm, người vi phạm sẽ ko bị phạt tiền nhưng bị bấm 1 lỗ trên bằng và cứ thế tiếp tục. Cách này có điểm hay ở chỗ có thể khởi đầu số tiền phạt nhỏ, ví dụ 50.000, cho phù hợp với những người ở khu vực nông thôn/miền núi vốn dễ vi phạm do thiếu hiểu biết nhưng ít có điều kiện vi phạm, lại có khả năng thấp về tài chính; đồng thời phù hợp với người ở thành phố do dễ có điều kiện vi phạm lại hơn. Như vậy, phạt tiền theo luỹ tiến vừa có chức năng giáo dục (bị phạt ít khi vi phạm những lần đầu), vừa có chức năng răn đe (bị phạt nhiều khi tiếp tục tái phạm). Hình thức phạt thông qua hệ thống bấm lỗ bằng lái có thể được hỗ trợ bởi quy định thu bằng sau một số lần bị bấm lỗ nào đó.

Với hình thức giữ xe 15 ngày, tôi cho rằng đây là 1 hình thức RẤT dở bởi vì mặc dù mang tính răn đe, nó gây ra những vấn đề liên quan rất lớn về việc giữ, bảo quản, trả lại xe sau khi hết thời hạn phạt. Hàng loạt phản ánh về việc xe bị mưa nắng, bị thay đổi, vặt mất phụ tùng trên báo chí cách đây vài năm đã chỉ ra rất rõ điểm yếu chí tử của phương án này.

Phạt 40.000 và giữ đăng ký xe dở ở 2 điểm lớn. Thứ nhất phải chỉ rõ thời hạn giữ đăng ký xe chứ một quy định mang tính pháp lý, dù chỉ ở dạng trưng cầu, cũng ko thể nói chung chung "giữ đăng ký xe" được. Thứ hai, việc giữ đăng ký xe (có thời hạn) có vẻ ko thật hiệu quả trong chức năng ngăn chặn do người ta vẫn có thể ra đường mà ko có đăng ký xe với điều kiện đi lại cẩn thận và tất nhiên,... có đội mũ bảo hiểm. Do vậy phương án này ko hay.

Phạt 40.000 và giữ xe 3 ngày => Giống giữ xe 15 ngày hay bất cứ bao nhiêu ngày. Không giữ xe, please!!!

Viết cam kết không tái phạm. Đây có thể nói là lựa chọn củ chuối nhất trong các lựa chọn và thuộc loại củ chuối nhất cho mọi loại quy định. Mặc dù mới nghe qua tưởng là rất hay và có giá trị giáo dục của một xã hội ưu việt nhưng thực tế nó dở đến mức ko thể dở hơn như phân tích sau: Việc viết cam kết ko tái phạm tất nhiên phải kèm theo quy định phạt nếu có tái phạm - đây có lẽ là điểm mà người lập ra trưng cầu dựa vào để tranh biện cho cái gọi là tính giáo dục, răn đe gì đó. Nhưng vấn đề mấu chốt là AI sẽ giữ bản cam kết??? Nếu là người vi phạm giữ thì anh ta có thể quẳng đi ngay sau đó để lần sau bị bắt phạt lại... viết bản cam kết vi phạm lần đầu. Nếu bản cam kết do phía CSGT giữ thì với điều kiện làm việc ở Việt Nam hiện nay, trên đường, CSGT KHÔNG có cách nào truy cập 1 cơ sở dữ liệu vi phạm để xác định người vi phạm đã viết cam kết một làn nào đó hay chưa! Thật ngạc nhiên khi có tới 25.2% số phiếu chọn "Viết cam kết ko tái phạm"!!!

Trên tất cả, dù chỉ là một vấn đề không lớn nhưng quan trọng nhất là trong quá trình thực hiện phải đảm bảo sự công bằng và nghiêm minh, nếu ko thì quy định chỉ để làm cảnh mà thôi.