Wednesday 13 February 2008

Học trò Tây

Kinh nghiệm gõ đầu trẻ Tây kha khá, thấy có nhiều điểm ngộ ngộ, liệt kê thử xem sao:

- Ấn tượng sâu sắc nhất: Chữ XẤU, trình bày xấu. Chữ của mấy thằng Tây con xấu ko thể tả, chấm bài khỏang 20 đứa thì may lắm được 4,5 đứa có chữ tương đối bình thường. Hình như ở đây người ta ko có môn "viết chữ đẹp" như ở nhà nên chúng nó tha hồ diện các kiểu chữ xiên ngang, bổ dọc, béo, gầy, to cộ như gà bới, lít nhít chuột nhắt,... Đã thế trình bày lại lộn xộn, chả theo quy tắc gì mấy: Viết ko theo hàng lối, chỗ thì để thưa trống hóac, chỗ mau ri mau rít, lúc một cột, hứng lên nhảy qua 2 cột, bài tập thì cứ thế xé từ vở ghi ra rồi nộp, nham nham nhở nhở. Bọn này mà bị áp cái câu "nét chữ nếp người" lên thì cứ gọi là thành con gián!!!

- Lười học. Có ấn tượng rõ rệt là phần lớn chúng nó ko học bài ở nhà bao giờ cả, chỉ có sắp thi hay có coursework thì mới để ý làm (cái này thì giống ở nhà mình ra phết). Chữa bài tập trên bảng thế nào, nhiều đứa chép lại ý như thế để nộp, kể cả những chú thích, bình luận viết ra để giải thích cho bài chúng nó cũng bê nguyên xi ! Nhiều đứa còn bỏ luôn ko làm những câu ko chữa trên lớp. Và khá nhiều bài làm giống nhau đến từng chữ một!! Ờ, mà lười học thế thì chúng nó mới có tgian mà bar/pub/gig liên tục chứ, đêm nào về tầm 10h-10h30 cũng thấy một đám rõ đông chui ra từ LCR để chờ bus.

- Ít nói, lười phát biểu. Cả 1 lớp chỉ được 1, 2 đứa còn chịu khó trả lời khi được hỏi, còn lại cứ im thin thít, hỏi đến chỉ có lắc với gật.

Nghĩ cũng lạ, số đông học trò ĐH như thế - rõ ràng chả hơn gì mình cả nếu ko muốn nói là hơi kém so với các lớp học mình đã từng biết và tham gia, thế mà ko hiểu sao khoa học nước nó, kinh tế nó, sự phát triển xã hội của nó, cái gì cũng hơn mình, thế mới hay? rong hon o nha minh nhieu.
Ngát: "day la may thang luoi, hoc dot thoi anh oi. Chu lop nao cung co nhung thang noi bat, noi hon o nha minh nhieu ay chu. Em cam tuong cai khoang cac gioi, dot o day con rong hon o nha minh nhieu."
===
Chắc là thế, chắc những đứa ngon rồi thì nó cũng chẳng cần đi semiar/workshop mấy vì nhìn chung cái đó ko bắt buộc. Có điều ko phải chỉ ở buổi học Toán mà cả mấy môn lập trình cũng thế, thấy nhiều đứa rất ngu ngơ. Có cảm giác rằng mặt bằng chung về khả năng nhận thức mình ko hề kém nó mà còn có thể hơn, còn việc nó vẫn có những nhân vật xuất chúng, tầm cỡ quốc tế thì còn phụ thuộc nhiều yếu tố ko nằm ở bản thân nữa. Ví dụ ở đay ông thầy làm nghiên cứu thì chỉ đâm đầu nghiên cứu thôi, và được trả công khá cao, sống cực thoải mái, ko bao giờ phải lo đến cơm áo gạo tiền. Ông ấy rất ngạc nhiên khi nghe kể rằng ở nhà mình làm nghiên cứu thì ko đủ sống.

Cập nhật: Hôm qua nói chuyện với một tay ở lab mới biết rằng ở Anh, ko phải trường cấp 1 nào cũng dạy học sinh tập viết vì họ cho rằng viết là một bản năng tự nhiên. Ngoài ra, triết lý và chính sách giáo dục ở đây cũng bị xào xáo thường xuyên nên ở các cấp học dưới ko có được một cái chuẩn chung. Anh bạn còn cho biết có môt thời người ta đặt vấn đề gì đó về bảng chữ cái, thành ra còn nhiều người từ lứa đó cho đến giờ vẫn gặp khó khăn với ABC. Nghe chừng vụ xào xáo chính sach giáo dục + bảng chữ cái này cũng giống mình phết, ko biết ai học của ai.

Thursday 7 February 2008

24h trong đời một du học sinh :-D

Đó là 24h của ngày đầu năm mới năm con Chuột 2008 của kẻ mà ai cũng biết là ai đấy, tính từ đúng 00:00 đến 23:59 .

00:00 chính là thời khắc anh chàng mở cửa bước vào nhà sau buổi gặp mặt tất niên của nhóm AnglianVC .

Đói, vì chập tối bận chat chit với nhà nên ko ăn được tử tế, tối gặp gỡ thì chuyện trò uống là chính => Rang cơm ăn: Cơm rang tôm + salad :-)

Make a phone call về VN, người nhận hãy còn đang.. gật gù trong chăn - mùng Một Tết mà, tội gì mà ko dậy muộn, nhỉ?

Ngu hỏi, nhưng khi nằm đợi giấc cũng tranh thủ chơi vài ván Domino, thắng 3 thua 3 .

Ngủ dậy lúc 9h30, check tin offline và send một số, đi chuẩn bị bữa sáng (cơm rang tôm + salad tiếp/nốt) make a couple of phone calls về VN, cố gắng gửi lại cái SMS cho cô cháu ở quê nhưng vẫn ko được (tốn 3 tin rồi đấy cháu ạ) .

Do labelling cho 2 cái laptop bag và đem đi gửi cho khách hàng ;-), nghe chừng báo hiệu một năm làm ăn ra trò đây, hahaha, giá mà được thế thì hay nhỉ .

Quanh quẩn thế mà muộn phết, gần 12h, hấp tấp vào trường cho kịp giờ làm Helpdesk - may quá gặp ngay thằng cùng làm trên xe bus, dù muộn thì cũng là muộn cả 2 .

Làm helpdesk từ 12 đến 14h, trước sau chỉ có 1,2 đứa đến hỏi nên ko bận lắm, cũng may vì như thế mới có tgian chuẩn bị tài liệu cho buổi seminar và workshop tiếp theo đó .

Từ 14h đến 15h, làm seminar Toán cho bọn SV năm thứ nhất. Trên đường đi gặp Vic, sếp bảo từ sau ko cần chấm bài cho SV kỹ đến thế, và có câu "I didn't pay you to do that in so detail" - biết rồi sếp ạ, tốn của tôi mấy tiếng đồng hồ đấy! Dạy bọn SV Anh kể ra sướng hơn hẳn dạy cho bọn INTO, vì tiếng Anh của chúng nó tốt, ko cần nói chậm, nói kỹ :-D. Lúc giảng xong một câu hơi khó khó, hỏi bọn SV xem chúng nó có hiểu ko, cả bọn gật đầu nhưng có một thằng cười hơi ngu ngơ, nói đùa nó: "You look confusingly happy" - cả lớp cười ầm ĩ .

Chạy hộc tốc từ LT4 về CD Annex để làm workshop cho bọn INTO, từ 15 đến 16h. Hnay làm về statistics, cơ bản thì OK, nhưng lúc hướng dẫn chúng nó áp dụng với z-value và tra cứu bảng thì chưa ngon lắm - cũng vì chưa thật cbị kĩ nữa

Từ 16 đến 17h, làm tiếp workshop cho INTO nhưng về vẽ đồ thị hàm số nên dễ hơn. Có điều mệt, vì phải nói nhiều quá. Làm thế này mới biết nghề giáo viên khổ thật, nói rạc cả họng mà bọn học sinh vẫn cứ ngơ ngơ .

17h về lab, tranh thủ nghỉ ngơi tí và đợi một người bạn qua lấy quà năm mới - mình làm messenger nhưng ko thấy đến, đoán là có liên lạc nhưng buổi sáng đi vội bỏ quên di động ở nhà rồi còn đâu. Tranh thủ làm tí mạng, đọc comment và comment cho phonglantim, đọc mail của eT và nhắn tin lại, reply mail của omomatic, chat chit một lát với xakuxuxi, phuongdung và blueriver, check facebook, xem hình chụp party đêm qua, etc .

Tranh thủ lúc mọi người trong lab ở ngoài hết - chúng nó về hoặc ra ngoài ăn tối - mở nhạc ầm ĩ để nghe và sing along, nghe mấy bài "Huyền thoại hồ núi Cốc" (nhớ hồi đi thuyền trên hồ thế, mà giọng tay Trọng Tấn này cao quá, gân cả cổ mà ko lên theo nổi), "Hồ trên núi" (hình như do Thanh Lam thể hiện, hòa âm như kiểu lễ hội đánh bắt cá tập thể, nhịp trống rất đắt, rất tạo không khí), "Chuyện tình người con gái" (ca khúc rất cũ, hơi bất ngờ khi biết tác giả là Lê Hựu Hà), "Mùa xuân đầu tiên" của bác Văn Cao .

Đồng chí người Hy Lạp đến, đành bỏ nhạc và chuyển sang chấm bài cho SV INTO để mai còn return. Lại còn phải report tình hình lên lớp của chúng nó + hand in mấy cái form + passport cho INTO nữa chứ. Chuẩn bị nội dung lên lớp cho ngày mai, tìm mãi mới được cái bảng normal distribution có vẻ dễ giải thích cho bọn SV, chắc mai giải thích ngon hơn hnay. Kiểm tra eBay và gửi confirmation message cho 1 buyer. Leave feedback cho một transaction khác. Quên, trong tgian này còn tranh thủ măm măm hộp thức ăn, quên mất nó gọi là gì rồi, đại khai có mì ống + thịt bò xay + bơ. Ngeh thì oách thế nhưng ăn cho đầy bụng thôi. Trong khi ăn tranh thủ đọc một chút về kỹ thuật hand holding và chụp ảnh chân dung .

Đón chuyến xe bus lúc 22h12 để về nhà. Trong khi đợi vì trong khi ngồi trên xe, nghịch chế độ auto focus và manual focus của cái máy ảnh và thử mấy cái về kỹ thuật hand holding - cái này nguyên tắc vậy nhưng còn cần practice rất nhiều. Quên, lúc sáng đứng đợi xe bus vào trường, chụp được mấy cái hình bông hoa nho nhỏ mọc trên bãi có đẹp phết, hoa màu tím, nhụy đỏ hồng .

Xe bus đông cứng vì hình như có gig gì đó trong city. Mà khỉ thật, rõ ràng có người bấm xuống mà xe ko dừng, thế là phải đi thêm 1 hop nữa, đi bộ về dài thêm một quãng .

Về đến nhà đã gần 23h rồi, check mobile (một số miss call, a couple of tin nhắn - ko reply được vì muộn rồi), chuẩn bị cơm tối và oách chén (salad + gan gà xào - làm hơi lâu vì phải rã đông), trong khi ăn tranh thủ rã đông cái chân giò. Tông đồ vào máy rửa bát, may mà có máy rửa bát, làm chân giò hầm dần, tranh thủ làm măng khô (đã ngâm từ đêm hôm kia), luộc thêm một nước, thái bỏ phần già (rút kinh nghiệm năm ngoái, heheh) - khi làm măng mới cảm thấy có không khi Tết. Hiện tại nồi măng đang để sôi dưới kia, lát trước khi ngủ sẽ tắt, mai dậy ăn sáng (nếu kịp) .

Nhưng thế là hết 24h rồi, vì lúc để nồi măng đó lên nhà thì đã 00:13 ngày tiếp theo, như vậy lúc 23:59 chắc là đang chắt nước luộc măng .

Nếu như ngày đầu năm phản ánh cả một năm, thì năm nay sẽ đỡ là một năm làm việc cực kỳ vất vả, may mà vẫn có tgian relax, nhưng chắc cũng sẽ có thành công nào đó. Thế cũng tốt rồi, thienha... nhỉ?

Cheeeeeeersssss!!!

Wednesday 6 February 2008

Chợ Tết...

Hình ảnh một chợ Tết ngày xưa, và là hình ảnh dấu yêu của một cái Tết đậm chất quê hương.

Bài này đọc lần đầu tiên trong phần cuối cùng cuốn Thương Nhớ Mười Hai của Vũ Bằng, lúc đó (và cả bây giờ) vẫn thắc mắc tại sao nó chưa được liệt vào danh sách những bài thơ hay nhất thế kỷ?

Chợ Tết

Đoàn Văn Cừ

Dải mây trắng đỏ dần trên đỉnh núi
Sương hồng lam e ấp nóc nhà tranh
Trên con đường viền trắng mép đồi xanh
Người các ấp tưng bừng ra chợ tết
Họ vui vẻ kéo hàng trên cỏ biết
Hai người thôn gánh lọn chạy đi đầu
Con bò vàng ngộ nghĩnh đuổi theo sau
Sương trắng rỏ đầu cành như giọt sữa
Tia nắng tía nháy hoài trong ruộng lúa
Núi uốn mình trong chiếc áo the xanh
Ðồi thoa son nằm dưới ánh bình minh
Người mua bán ra vào đầy cổng chợ
Con trâ đường vờ dim hai mắt ngủ
Tai lắng nghe người khách nói bô bô
Anh hàng tranh kẽo kịt quảy đôi bồ
Tìm đến chỗ đông người ngồi dở bán
Một thầy khóa gò lưng trên cánh phản
Tay mài nghiên hí hoáy viết thơ xuân
Cụ đồ nho dừng lại vuốt rau cằm
Miệng nhẩm đọc vài hàng câu đồi đó
Bà cụ lão bán hàng bên miếu cổ
Nước thời gian gội tóc trắng phau phau
Chú Hoa-Nam đầu chít chiếc khăn nâu
Ngồi xếp lại đống vàng trên mảnh chiếu
Áo cụ Lý bị người chen sấn kéo
Khăn trên đầu đang chít cũng tung ra
Lũ trẻ con mãi ngắm bức tranh gà
Quên cả chị bên đường đang đứng gọi
Các cô gái đua nhau cười rũ rượi
Cạnh anh chàng bán pháo dưới cây đa
Những mẹt cam đỏ chót tựa son pha
Thúng gạo nếp đong đầy như núi tuyết
Con gà sống mao thâm như cục tiết
Một người mua cầm cảng dốc xem
Chợ tưng bừng như thế đến gần đêm
Khi chuông tối bên chùa văng vẳng đánh
Trên con đường đi các làng hẻo lánh
Những người quê lũ lượt trở ra về
Ánh dương vàng trên cỏ kéo lê thê
Lá đa rụng tơi bời quanh quán chợ...


Ôi chao nhớ ơi là nhớ, nhớ quê hương nhớ một thuở xa xưa...