Trận buổi sáng đá với một nhóm SV PhD và giảng viên trường Literature và bè bạn. Đêm qua thức hơi khuya nên sáng dậy cảm thấy ko được phong độ lắm nên hơi ngại, định bỏ ko đá Nhưng nghĩ thì đây là buổi đầu đi với nhóm này, lại đã confirm rồi mà lại ko đi thì rất mất reputation. Cho nên đặt chuông đồng hồ và dậy đi + chạy bộ đến sân (mất tầm 15').
Thật ko lãng phí quyết tâm thể thao, ra đến sân (trong công viên) nhìn mấy nhóm đá bóng là đã thấy khoẻ lên bao nhiêu rồi, đến lúc động chân vào quả bóng lại càng hứng khởi tưng bừng
Chiều đá với bọn Hồng Kông - bỏ ko chơi với cái bọn Tàu bẩn tính nữa. Nhưng bọn HK này đá hay thật, đá đều các vị trí, di chuyển nhiều và hợp lý khiến đội VN chạy đuổi mệt bở hơi tai
Vậy là trong vòng độ 1 tháng rưỡi đã có 4 cầu thủ (chủ chốt) của VN bị chấ thương ở nhièu mức độ: 1 sẽ phải nghỉ tầm 1 năm, 1 sẽ nghỉ tầm 3 tháng trở lên, 1 sau 3 tuần nghĩ nay đi đá lại nhưng vẫn còn đau và ghê chân, còn 1 hnay thì chưa biết thế nào, giờ đang nằm viện. Nhân tiện, dịch vụ y tế ở đây cực tử tế, bị chấn thương phát là nó đưa vào phòng first aid, chườm đá, đo đạc, rồi trong vòng 15' là có xe ô-tô đến chở ra bệnh viện ngay lập tức, ko ai hỏi một câu nào đến tiền cả!!! Có hôm có bác bị chấn thương chân, nó đưa troley ra để đẩy về + đem đá ra chườm chân cho tận sân, sau đó đẩy troley ra tận bến xe bus, với thái độ cực kỳ chu đáo và trách nhiệm
Vậy là sau một loạt chấn thương, trong số anh em đá từ năm ngoái chỉ còn 3 người còn lành lặn là A.Thắng, A.Hùng và mình. A.Thắng thì khỏe nên tranh chấp với chúng nó được, A.Hùng đá khéo và lại rất cẩn thận nên tránh va chạm, mình ko khéo lắm nhưng ko ham rê dắt, ko tham giữ bóng nên cũng ít khi bị chúng nó vào bóng quá thô bạo. Hy vọng 3 đồng chí này sẽ tránh được những cú chấn thương nặng kiểu các bác khác đã bị. Mà mình lại phải càng cẩn thận vì điểm ra thì mấy bác kia đều có vợ con ở đây cả nên bị sao còn có người chăm sóc, chứ mình mà bị thì chỉ có nằm bẹp. Cẩn thận nhé, anh bạn