Sunday 10 June 2007

Đồng dao giành cho người lớn - Nguyễn Trọng Tạo

"Dung dăng dung dẻ, dắt trẻ đi chơi..." - những câu đồng dao dung dị đã gắn bó với biết bao thế hệ người Việt Nam thuở thiếu thời, từ những cô bé, cậu bé để tóc trái đào của ngày xưa tới những ánh mắt lấp lánh của lũ trẻ cười vang khu tập thể - hình ảnh của tôi và lũ bạn cách đây 20 năm,... Giờ đây ít thấy trẻ con hát đồng dao, có lẽ vì đã có quá đủ các loại hình giải trí khác. Vẫn nhớ những buổi tối nằm nghe bố đọc "Ông giẳng ông giăng, xuống đây với tôi, tôi cho nắm xôi, xuống chơi hàng nồi, hàng nồi cho vung..." hay đêm nằm nép sát vào mẹ mà mếu máo "Mẹ ơi, con miều"...

Nguyễn Trọng Tạo viết một bài đồng dao cho người lớn, để ta dù trưởng thành vẫn lưu mãi những ký ức tuổi thơ, và nghĩ về cuộc sống...

Có cánh rừng chết vẫn xanh trong tôi
Có con người sống mà như qua đời
Có câu trả lời biến thành câu hỏi
Có kẻ ngoại tình ngỡ là tiệc cưới

Có cha, có mẹ, có kẻ mồ côi
Có ông trăng tròn nào phải mâm xôi
Có cả đất trời mà không nhà cửa
Có vui nho nhỏ mà buồn mênh mông

Mà thuyền vẫn sông, mà xanh vẫn cỏ
Mà hồn vẫn say, mà đời vẫn gió
Có thương, có nhớ, có khóc, có cười
Có cái chớp mắt mà nghìn năm trôi...