Saturday 21 November 2009

Tại sao người ta có thể "quên" một phần máu thịt của tổ quốc?

Hôm nay (21/11/2009) đọc được tin Sở Văn hóa Thể thao và Du lịch Thành phố Hồ Chí Minh đang gấp rút hoàn tất hồ sơ để có thể kiến nghị thanh tra xử phạt hành chính mức 10-20 triệu đồng với các đơn vị có clip quảng cáo đưa thông tin thiếu sót về chủ quyền của Việt Nam, tiêu biểu là các Công ty chicilon media (trung quốc) và Công ty bảo hiểm Dai-i-chi Life (Nhật Bản).

Trước đó, xung quanh vụ giải thưởng lập lờ của Công ty Sài Gòn AnPha , trong hồ sơ giải thưởng Rồng Vàng Việt Nam do Công ty Sài Gòn AnPha thiết kế và lưu hành , ngay cả bản đồ Việt Nam, đơn vị tổ chức cẩu thả đến mức không có hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam.

Trong bối cảnh tranh chấp trên Biển Đông ngày càng nóng bỏng với sự gia tăng áp lực quân sự của trung quốc, những kẻ chó lợn mang mặt người đó đâm chìm tàu, bắt bớ, đánh đập, giam giữ, cướp bóc, đòi tiền chuộc, thậm chí bắn vào ngư dân Việt Nam trên đường tránh bthì việc ngay trên chính đất nước mình mà để xảy ra những sự việc trên thì không thể chấp nhận. 10-20 triệu ư, máu thịt của Tổ quốc mà bao thế hệ tiền nhân ghìn giữ để bây giờ con cháu rẻ rúng đến thế hay sao?

Nhớ lại hồi tháng 3 chuẩn bị các tiết mục của SV Việt Nam để tham gia International Party, nhờ một anh bạn lo phần phông nền. Anh vốn sống khá khép kín do có những khó khăn riêng nhưng đã tích cực tham gia. Nhìn anh lui cui vẽ bản đồ Việt Nam trên khuôn giấy A4 rồi hí húi đo đo vẽ vẽ để đặt chính xác nhất vị trí quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa, trong lúc đang bận quýnh cả lên đôi khi thấy anh cẩn thận quá mức cần thiết, nhưng bình tâm nghĩ thì hiểu rằng trong đó gói ghém rất nhiều tình yêu và trách nhiệm với đất nước.

Những sự kiện "quên" bài báo trên nêu ra đều liên quan tới những cơ quan có trách nhiệm xét duyệt, làm sao người ta có thể để nó xảy ra???