Monday 22 June 2009

Vải thiều

Đọc tin tức về việc quả vải thiều Việt Nam bị thương lái Trung Quốc ép giá, chạnh nhớ tới chuyện Mai Thúc Loan.

Trải qua hàng ngàn năm đô hộ của giặc Tàu, bao giờ đất nước Việt Nam cũng bị khinh rẻ, bóc lột, hiếp đáp, bòn rút, tàn phá,... Dưới ách thống trị thời nhà Đường, người dân Việt Nam còn bị thêm một cái ách là phải gánh vải (tên hán Việt gọi là lệ-chi, tiếng Anh là Lichi) tiến cống, chỉ vì Dương Quý Phi bên Tàu thích ăn trái vải. Và thế là không biết bao nhiêu người Việt đã bỏ xác trong bụi đường thiên lý chỉ để người đàn bà vô dụng đó được phởn phơ nhấm nháp những trái tươi ngon.

Trong một chuyến gánh vải như vậy, người anh hùng Mai Thúc Loan đã tập hợp được những người đồng chí hướng, đứng lên phản kháng, chiến đấu trước hết chống lại cái ách cống tiến khổ nhục đó, và hơn hết nhằm giành lại độc lập và niềm tự hào cho Tổ quốc. Cái khí phách và tài năng của ông đã ghi lại một dấu ấn quan trọng trong lịch sử và tâm thức người Việt với những câu thơ hào hùng:

"Bốn phương Mai Đế lừng uy đức
Trăm trận Lý Đường phục võ công..."

Năm 2009, hơn 1000 năm sau Mai Thúc Loan, người dân của nước Việt Nam độc lập dù không phải gánh vải sang tận Bắc Kinh nhưng lại bị thương lái Trung Quốc ép giá ngay tại cửa ngõ đất nước mình. Nghĩ tới cái cảnh "Có những lúc, vải sang đến Trung Quốc bị ép giá xuống quá, thấp hơn cả giá ở Hà Khẩu, nhiều chủ hàng không chịu nổi đã phải đẩy ngược cả xe hàng về Lào Cai tiêu thụ” mà thấy nỗi khổ mà người dân Việt Nam ta phải gánh chịu do phía Trung Quốc gây ra thật vô cùng và chưa biết khi nào mới chấm dứt.

Nói đi cũng phải nói lại, ngày xưa nếu người Việt không biết đoàn kết xung quanh Mai Thúc Loan thì đã chẳng bao giờ ta có Vua Đen. Còn ngày nay, chính thói quen làm ăn nhỏ lẻ, thiếu đoàn kết của người dân cộng một số thứ khác từ chính Việt Nam ta là nhân tố quan trọng giúp giới doanh thương Trung Quốc chèn ép chúng ta.

Đoàn kết! Có lẽ vẫn là một điểm yếu chí tử của người Việt...