Monday 27 April 2009

Để làm gì? Vô ích!

Câu hỏi "Để làm gì?" và lời (thở dài) kết luận "Vô ích!" xuất hiện khá thường xuyên trong các cuộc nói chuyện nghiêm túc. Nhân đọc lại "Thư kiếm Ân cừu lục", thấy có đoạn này hay hay. Đây là đoạn gần kết cục khi kế hoạch của Hồng Hoa hội bị phá sản hoàn toàn do Trần Gia Lạc quá tin vào lời hứa của tên vua tráo trở Càn Long - vốn chính là anh trai họ Trần. Kết quả là chùa Thiếu Lâm bị san phẳng, phương trượng hy sinh, công chúa Hương Hương phải tự sát, vợ chồng Thốc Cưu - Tuyết Điêu và thập nhị lang Chương Tấn thiệt mạng, nhóm thủ lĩnh Hồng Hoa hội còn sống tan tác chạy lên Hồi cương,... Trần Gia Lạc ăn năn, phẫn hận nên tự tử nhưng được mọi người cứu kịp. Nói chuyện với Lục Phi Thanh:

Trần Gia Lạc nói:
- “Tiền bối dạy dỗ rất phải, nhưng chúng ta đã thất bại đến mức độ này rồi, không còn cách nào để sửa chữa sai lầm được nữa.”

Lục Phi Thanh hiên ngang nói:
- “Chúng ta hành đại đạo, nếu thành thì bá tánh được nhờ, còn nếu không thành thì phải giữ cho suốt đời mình xứng đáng là đại trượng phu phú quí không lay chuyển, nghèo hèn không nhụt chí, oai vũ không khuất phục. Huynh đệ Hồng Hoa Hội người nào cũng liều mạng vì nước vì dân, hành đại đạo cho thiên hạ, đâu phải một mình lão đệ? Tuy rằng trước mắt có nhiều gian khó, nhưng không phải không có việc đáng làm. Đại trượng phu đã biết có việc đáng làm thì không thể không làm, không thể co đầu rút cổ…”

Nói đến đây Lục Phi Thanh đưa tay vỗ ngực, dõng dạc hỏi:
- “Tổng đà chủ! Chúng ta có phải là anh hùng hảo hán không? Lão đệ sợ cái gì?”

"Phú quí không lay chuyển, nghèo hèn không nhụt chí, oai vũ không khuất phục", hay!!!