Wednesday 13 August 2008

Bèo dạt mây trôi

Bài này ngày xưa mẹ hay hát, vẫn nhớ giọng của sếp cao và mượt phết, lên xuống luyến láy rất chuyên nghiệp, lại còn vừa hát vừa cười - cười bằng mắt. Bài này bố cũng hay hát, nhưng giọng bố, hehe, kém mẹ nhiều. Giọng bố bị mẹ dùng từ "ngai ngái", xem ra cũng ko sai bao nhiêu và thật khó mà tìm được một từ khác đắt hơn để mô tả. Được cái bố hơi bị vô tư, cứ cười và thể hiện tiếp. Chẹp, cái vụ mình cao hứng ở quán 333 đợt về Việt Nam vừa rồi chắc là nhờ gien của bố rồi. Có hồi cô út còn bé, bố bế và hát ru làm mấy chị học sinh của mẹ ở kề trong khu tập thể buồn cười quá mà ko dám cười to, cứ phải ôm nhau che miệng lại kẻo sợ bên nhà mình nghe thấy mà cuối cùng vẫn ko sao nhịn nổi. Hey, sau này mình cũng hát ru con mình, sợ gì nhỉ?

Những bài hát dân gian thế này mình rất thích (có kẻ nào đó sẽ bảo mình thích đủ thứ đây) vì lời hát dân dã, mộc mạc mà vô cùng thiết tha, tình cảm. Cái hồn tính lãng mạn trong sự chất phác của dân tộc Việt (mình nghĩ thế) cứ tản ra, loang dần trong không gian bởi những nét nhạc êm đềm, để rồi đọng lại một nỗi hoài vọng da diết và một tình yêu quê hương dịu nhẹ nhưng ko thiếu mạnh mẽ.

Hôm qua lang thang YouTube một lúc thấy có rất nhiều bản trình diễn "Bèo dạt mây trôi" bằng đủ thứ nhạc cụ như đàn tranh, sáo, piano, mà phổ biến nhất vẫn là ghi-ta. Có những bản ghi-ta được chuyển sọan và trình bày chuyên nghiệp, cũng có những bản do sinh viên chơi trong buổi sinh nhật bạn bè, trong hội thi ca nhạc quần chúng. Thấy vui nhưng cũng hơi ngùi ngùi...

Bèo dạt mây trôi, chốn xa xôi
Em ơi anh vẫn đợi bèo dạt.
Mây... trôi chim ca tang tính tình, cá lội
Ngẫm một tin trông, hai tin đợi, ba bốn tin chờ
Sao chẳng thấy đâu.

Một mình sang sông suốt đêm thâu,
Em ơi sông đã ngả ngang đầu.
Thương nhớ... ai sương rơi đêm sắp tàn, trăng tàn.
Cành tre đưa trước ngõ, làn gió la đà
Em vẫn mong chờ, sao chẳng thấy đâu.

Ngày ngày ra trông chốn xa xăm
Em ơi anh vẫn đợi mỏi mòn.
Ra... trông sao xa tang tính tình cá vờn,
Người đi xa có nhớ,
Là nhớ ai ngồi trông cánh chim trời, sao chẳng thấy đâu.

Mỏi mòn đêm thâu suốt năm canh
Em ơi anh vẫn đợi mỏi mòn.
Thương nhớ... ai chim ơi xin nhắn hộ đôi lời
Người đi xa có nhớ,
Là nhớ ai ngồi trông cánh chim trời, sao chẳng thấy đâu.

Người đi xa có nhớ,
Là nhớ ai ngồi trông cánh chim trời, sao chẳng thấy đâu.